Góc riêng của con 25/07/2010 02:15 pm
Từ khi sinh ra đến khi trưởng thành mõi
bước đi chập chững của Thiên Phúc là kỉ niệm mang tên " Tuổi Thơ " ... Hôm nay
là sinh nhật con và mẹ cũng muốn làm một cái gì đó cho con trai đầu lòng của mẹ
, mẹ sẽ ghi ra tất cả những ngày tháng khi mà con còn trong bụng
Ngày ...tháng
... năm ...
ô hey ! ngày mà Phúc tung
hoành trên địa bàn đã 6 năm gòy
Nhớ ngày đầu ba con rước mẹ về dinh , cuộc sống thì có những bấp bênh ,
hằng ngày ba mẹ cùng nhau đi làm , sáng đi sớm tối về muộn chẳng có thời gian để
mà 2vc đi chơi vì làm cho gia đình nên ko dám nghỉ chừng khi nào bệnh thôi con à
. ... Ba mẹ cưới nhau gần 1 năm nhưng vẫn đều vô vọng khi mình chưa có baby , và
cứ suy nghĩ lo lắng sợ rằng bản thân mình ko có thiên chức làm mẹ , mõi lần nghĩ
đến lòng mẹ rất buồn có khi nằm trên tay ba con mà mít ướt , lúc đó mẹ hy vọng
mình sẽ có con nhưng càng hy vọng thì sẽ càng thất vọng . Và rồi mẹ nghe ng` ta
chỉ có một ngôi đình rất linh , mẹ thì cũng tin tưởng trời phật lắm , thế là rũ
ba con cùng đi đến ngôi đình đó mẹ xin được quẻ xăm thế này " Có thai sinh trai
, mẹ con bình an " . Lúc đó 2vc bán tính bán nghi chỉ cười và nói với nhau rằng
" bây giờ còn chưa có thai thì làm sao biết đc là hay trai hay gái " . Con biết
ko mặc dù miệng mẹ cười nói là ko tin nhưng trong lòng mẹ lại nuôi hy vọng đó
là thật , 5 tháng trôi qua ko biết là mẹ đi siêu âm bao nhiêu lần rồi nữa và
cũng ko ít lần thất vọng đi về . Mẹ nhớ như in ngày hôm đó mẹ cứ bị choáng váng
, buồn nôn , nhưng mẹ ko nghĩ rằng mình mang thai con , vì lúc đó mẹ rất ốm chỉ
có 35kg thôi sức khoẽ thì ko có lại thêm cái bệnh đau bao tử của mẹ nên mẹ nghĩ
rằng mình bị thiếu máu . Và rồi ba mẹ xin nghỉ làm 1 ngày để vào nước biển , đến
nơi thì bác sĩ bảo mẹ có thai , mẹ thì ko tin vì cách đây mấy ngày mẹ mới đi
siêu âm kết quả ko có gì , nhưng bác sĩ nói thì mình cũng ậm ừ nghe vậy , bác sĩ
bảo mẹ vào nước biển xong rồi đi siêu âm lại cho chính xác , vô nước biển xong
lúc đó cũng 8h tối rồi nên ba chở mẹ đi siêu âm ở bệnh viện tư ... ngồi chờ để
lấy kết quả mà 2 tay của mẹ cứ chập vào nhau , khi mà đọc tên để lấy kết quả
siêu âm tim mẹ đập thình thịch kết quả có thai , mẹ đang mang trong bụng một
sinh linh bé bỏng lòng mẹ vui sướng đến chừng nào , trên đường về mẹ ngồi sau
lưng ba con ... mẹ dựa vào cảm giác hạnh phúc khó tả và mẹ bật khóc ... Cứ nghĩ
đơn giản mang thai cho đến lúc sinh là xong , nhưng đâu phải thế mẹ bị ốm nghén
, nghe mùi cơm , cá thì mẹ ói miết , ko ăn cơm đc nên mẹ phải uống sữa dành cho
bà bầu , cứ mõi lần uống sữa là mẹ nín thở để mà uống ực ực đại , có khi vừa
uống xong là mẹ lại ói trở ra tại chỗ ngồi luôn tội cho ba con phải lau và dọn
dẹp dùm mẹ , đến nỗi uống nước mẹ cũng ói , mẹ bị hành như thế 3 tháng đầu và 1
tháng sau thời kì cuối , thương cho ba con những lúc như thế , có hôm bà ngoại
con mua cho mẹ trứng ngỗng bắt mẹ ăn hết ,có lẽ vì nhân gian truyền miệng
rằng ăn trứng ngỗng thì con sẽ rất thông minh , nhưng mẹ nghĩ con nít đứa
nào khôn là khôn, nói đến trứng ngỗng là mẹ choáng váng nó to quá ăn ngán chết
luôn , 1 mình mẹ thì làm sao ăn nỗi thế là mẹ bắt ba con ăn phụ mẹ , ba nữa
trứng mẹ nữa trứng , ba nói thế này với mẹ nè " em có thai mà giống như 2 ng`
mang thai vậy đó " , đi ăn với ba con cái nào mẹ ko ăn nỗi là ba con ăn phụ mẹ à
vì ba sợ bỏ mang tội ... Còn nữa nha , nước mắm là mẹ thích nhất ăn bất cứ cái
gì mẹ cũng dùng nước mắm , vậy mà đến khi mang thai con mẹ tuyệt đối ko ăn đc
nước mắm , cứ ăn óc nghêu mà chấm nước mắm thì bắt đầu mẹ bị đau bụng khó tiêu
.... Từ lúc bắt đầu mang thai con là mẹ 37kg cho đến khi sinh thì đc 47kg hà
Và rồi ngày ấy cũng đến , sáng hôm đó là ngày chủ nhật ba con đc nghỉ ở
nhà nên mẹ cứ thế mà ngủ nướng ko thèm dậy sớm đi ăn sáng như mọi hôm , đang ngủ
bỗng dưng cái gì đó ào ra như mưa trút xuống làm mẹ hốt hoảng , mẹ gọi mợ 2 (
mợ 2 của con là chị dâu của mẹ ) lúc đó gia đình mình còn sống chung một nhà ,
ông bà ngoại hôm đó đi chùa nên ko có ở nhà , thế là ba đt hỏi bác sĩ đỡ sanh
cho mẹ , bác sĩ nói mẹ bị vỡ nước ói đưa vào viện liền , vào đến bệnh viện thì
mẹ bị cách ly trong phòng sanh hết 1 ngày , ở trong đó có 1 mình nhiều lúc mẹ
muốn khóc lắm , thấy các bà mẹ khác khóc la kêu đau bụng quá chịu ko nỗi cứ đòi
mổ , làm mẹ cũng run rẫy theo , mẹ đau bụng nhưng rồi mẹ cố gắng cắn răng , mẹ
nghĩ phụ nữ nào rồi cũng phải sinh con , mẹ tin con cùng mẹ vẫy đạp mà chui ra ,
đến lượt mẹ vào phòng sanh , con biết ko mẹ chẳng biết gì hết bác sĩ bảo mẹ làm
sao thì mẹ làm theo thế ấy , chưa đến 5p thì con đã chui tọt ra ngoài thở phào
nhẹ nhõm vì mẹ con vuông tròn . Mẹ nghĩ rằng sau khi sinh con xong nuôi con là
chuyện rất dễ , mẹ cứ tưởng con nít bú xong rồi ngủ chớ , nhưng từ khi có con mẹ
mới hiểu đc quãng đời mà bà ngoại từng trãi qua , khổ cực khó nhọc và làm dâu
cho một gia đình vô cùng khắc nghiệt đến bây giờ mẹ lớn khôn thì bà ngoại con
mới có cuộc sống thanh thản như ngày hôm nay . Từ khi đem con từ bệnh viện về
nhà con rất khó nuôi , ban ngày thì ngủ ngoan lắm bắt đầu đến tối thì khóc la
suốt đêm , chỉ một mình con mà đến 4 ..5 cái võng , từ võng điện cho đến những
loại võng lớn bé ,đến khi đúng ngày con đầy tháng thì lại phát sốt phải vào bệnh
viện nhi đồng, nuôi con 1 tháng 30 ngày chỉ có 2 ngày là con ko bệnh thôi , con
uống thuốc đến nỗi thành thói quen chẳng cần phải đè ép gì hết , để con ngồi là
cho uống thuốc đc thôi . Thấy con mình cứ bệnh hoài mẹ cũng rầu lo mà phát ốm ,
mẹ nghe lời ông bà mình đi trước bảo mẹ bỏ con ngoài góc cây tìm ng` hợp tuổi để
nhận con về , chỉ là mẹo thôi nhưng mẹ lại khóc khi mà đem con ra bỏ ngoài góc
cây xa nhà rồi quay mặt bỏ đi và đặt thêm cho con cái tên gọi ở nhà " bé Dương "
. Con biết ko ? mẹ hoàn toàn ko có chút kinh nghiệm chăm sóc em bé hay là ẵm
bồng , rồi ba mẹ quyết định mướn ng` giúp việc về chăm sóc cho con , dì cũng
thương con lắm đêm đến con mà khó ngủ thì vác con trên vai ,cả nhà mình thai
phiên mà vác con có như vậy con mới ngủ ngon giấc , rồi dần dần dì ham mê số đề
cứ hay bỏ đi đâu ko biết , một hôm dì bỏ đi từ trưa đến chiều một mình mẹ với
con , con ọc sữa mẹ chẳng biết làm sao để mà tắm cho con , mẹ bồng con lên để mà
lấy cái thao nước ấm lau cho sạch sẽ ,nhưng mẹ thật vụn về bồng con mà cũng ko
xong để con lọt tuột vào thao , lúc ấy con chỉ mới 3 tháng thôi mẹ hốt hoảng
xách 2 bên nách bồng con lên , con của mẹ ko một tiếng khóc , môi thì tím lại ,
mắt thì trợn trắng , mẹ ko còn kịp suy nghĩ gì đc nữa , mẹ dùng miệng hút mũi
con ra thì lúc đó con mới khóc óe lên là cũng là lúc nước mắt mẹ rơi xuống . Ơn
trời , nếu lúc đó con có bị làm sao chắc mẹ cũng ko sống nỗi , mẹ hóa điên mất
thôi , đến khi dì vú về mẹ cũng chẳng dám kể chuyện mới xãy ra, mẹ rất giận
nhưng lại ko dám nói gì hết vì mẹ sợ khi mình nói thì ng` ta lại cảm thấy tủi
thân , mẹ chỉ kể cho ba nghe thôi và ba cũng đã an ủi nói với mẹ ng` ta nghèo
khổ nên mới đi làm thuê làm mướn , mình còn nhỏ tuổi nặng lời thì tội nghiệp cho
ng` ta lắm , dì làm cho gia đình mình đc 1 năm cũng là lúc con vừa tròn 1 tuổi
thì dì xin nghỉ làm về quê trốn nợ , lúc đó mẹ cũng khóc vì ko có dì mẹ ko biết
mình sẽ chăm sóc con bằng cách nào , trong khi đó chuyện tề gia nội trợ thì mẹ
hoàn toàn ko biết gì hết , nhưng rồi mọi chuyện cũng đâu vào đấy và cái gì cũng
phải tập , ko biết thì từ từ rồi biết . Đến hiện giờ thì con trai mẹ vừa tròn 6
tuổi con có cái tính rất thật thà , nhưng mẹ lại lo sợ thật thà quá con lại thua
bạn , còn những tật xấu của con hả " Lì là số 1 hay giận
hờn là số 2 , hứa mua gì mà ko thực hiện liền đc hôm nay thì cứ đi theo mè nheo
hoài thôi đó là cái tội thứ 3 " . Lớn rồi nhé con 6 tuổi chứ cũng ko còn nhỏ lắm
đâu nha , có thể nhận thức đc cái nào đúng sai rồi đấy nhen , mẹ thì thích cái
tính thứ 3 của con " hứa là phải làm " nhưng mà nhiều khi con làm ba mẹ nỗi giận
lên vì điều đó ý . Mẹ hy vọng con trai mẹ sau này lớn lên sẽ là một đứa con
ngoan , chững chạc và biết suy nghĩ . Mẹ chúc con sinh nhật vui vẻ và học giỏi ,
sinh nhật con ba mẹ chỉ mua bánh kem về cả nhà mình cùng nâng ly thôi , như vậy
mà lại thấy vui ... à mà còn chị Phương với anh Tuấn nữa chứ , cả nhà mình cùng
vui ngày hôm nay nhé
Cao Hồ Thiên Phúc
Ngày sinh : 25 . 07
. 2004 ( Dương lịch )
: 9 . 6 . 2004 ( âm lịch
)
Cân nặng : 2kg6
vào lúc 8h40p tối chủ nhật
Tân Mùi -
giờ giáp tý - ngày mậu thân -
năm giáp thân
Thêm 1 tuổi mới hay
ăn chóng lớn
Hạnh phúc thật nhiều ...
Và cười thật to
Con mời các cô
các dì cùng chung vui với con nhé , các bạn ơi ^.^ mình cùng nâng ly tưng
bừng ngày hôm nay nhá
nhạc lên nào

hi ... hi
Cùng nhau thổi nến
1
... 2 ... 3 ... chu mỏ ra ra
cắt bánh kem mum ... mum
...
... ye ...
ye ...
zô ... zô ... nhìn em Thái kia kìa , em zô hết mình luôn
2 anh em
con cùng với anh 3 Tuấn con của cậu 2
Đây là chị
Phương và anh Tuấn con của cậu 2
Mami và
baba cũng ké vài tấm






















hi ... hi
Cùng nhau thổi nến
1
... 2 ... 3 ... chu mỏ ra ra
cắt bánh kem mum ... mum
...
... ye ...
ye ...

zô ... zô ... nhìn em Thái kia kìa , em zô hết mình luôn

2 anh em
con cùng với anh 3 Tuấn con của cậu 2

Đây là chị
Phương và anh Tuấn con của cậu 2

Mami và
baba cũng ké vài tấm



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét